Kể chuyện về một ước mơ đẹp của em hoặc của bạn bè, người thân (3 mẫu) - Phòng GD&DT Sa Thầy

Kể chuyện về một ước mơ đẹp của em hoặc của bạn bè, người thân (3 mẫu)

pgdsathay
pgdsathay 16/10/2022

Cùng Phòng GD&DT Sa Thầy đọc bài Kể chuyện về một ước mơ đẹp của em hoặc của bạn bè, người thân (3 mẫu).

Tập làm văn lớp 4: Kể chuyện về một ước mơ đẹp của em hoặc của bạn bè, người thân gồm 3 mẫu, giúp các em tham khảo để học thật tốt tiết kể chuyện tuần 9 – Kể chuyện được chứng kiến hoặc tham gia.

Ước mơ làm bác sĩ

Bạn đang xem: Kể chuyện về một ước mơ đẹp của em hoặc của bạn bè, người thân (3 mẫu)

Ngoài ra, có thể tham khảo thêm bài Tập đọc Thưa chuyện với mẹ, Điều ước của vua Mi-đát của Tuần 9. Vậy mời thầy cô và các em cùng theo dõi nội dung chi tiết trong bài viết dưới đây của Phòng GD&DT Sa Thầy:

Đề bài: Kể chuyện về một ước mơ đẹp của em hoặc của bạn bè, người thân.

Dàn ý kể về một ước mơ đẹp

I. Mở bài: Giới thiệu câu chuyện về ước mơ của em

Trong mỗi người chúng ta ai cũng có hoài bão, ước mơ cho riêng mình. Đối với tôi cũng vậy, tôi luôn có một ước mơ ấp ủ cho riêng mình. Ước mơ của tôi là được trở thành cô giáo để giúp các em học sinh nhỏ biết cái chữ. Đó là ước mơ ấp ủ từ nhỏ của tôi.

II. Thân bài: Kể câu chuyện về ước mơ

1. Giới thiệu ước mơ là gì?

  • Ước mơ là điều tốt đẹp, điều mong ước của chúng ta vào tương lai
  • Ước mơ phải trải qua gian khổ, khó khăn thì mới có thể đạt được
  • Ước mơ thể hiện niềm tin của con người, niềm mong chờ tương lai

2. Nêu nguồn động lực tạo nên ước mơ của em:

  • Từ nhỏ e sống với bà, bà là một cô giáo
  • Em đã đi theo bà đến trường, nơi làm của bà
  • Sau những giờ học lại đi theo bà đến nơi dạy cho trẻ mồ côi
  • Sau những chuyến đi ấy em cảm thấy công việc của bà thật ý nghĩa
  • Em quyết định sẽ trở thành cô giáo
  • Đó là ước mơ của em.

3. Suy nghĩ về ước mơ của em

  • Em cảm thấy ước mơ của mình rất ý nghĩa
  • Cả nhà đều ủng hộ em thực hiện ước mơ của mình
  • Gia đình luôn tạo mọi điều kiện cho em học tập để thực hiện ước mơ của mình
  • Em rất yêu ước mơ, e sẽ cố gắng để thực hiện ước mơ của mình

III. Kết bài:

  • Em thấy ước mơ của mình là một ước mơ chính đáng
  • Em sẽ thực hiện ước mơ đế thỏa mãn lòng và niềm tin yêu của gia đình
  • Em rất yêu công việc mà bà em đã trao niềm tin cho

Kể về ước mơ đẹp của em

Mình xin kể cho các bạn nghe về một ước mơ hiện tại của mình cho các bạn nghe nhé:

Tuần vừa rồi, trường mình tổ chức một chuyến xe cho những học sinh đạt danh hiệu học sinh xuất sắc đến thăm một trại thương binh cách thị xã của mình chừng hơn mười cây số. Sau chuyện đi ấy trở về, trong mình lóe lên một ước mơ trở thành bác sĩ và sẽ xin về ngay trại thương binh công tác. Các cậu biết không? Mình đã phải rơi nước mắt trước tình cảnh của các bệnh nhân – các chú ấy cũng bằng tuổi bố mình ấy. Họ nhiễm chất độc màu da cam. Sức khỏe của các chú ấy mỗi ngày một yếu đi. Da dẻ tê tái xanh mét. Số không nhiễm chất độc thì bị thương cụt tay, cụt chân, hỏng cả hai mắt,… Số thì bị ảnh hưởng thần kinh, lúc thì bình thường lúc thì điên loạn. Nhìn những cảnh ày mình không cầm được nước mắt. Các chú ấy hi sinh đã quá nhiều rồi. Hi sinh cho đất nước, cho chính cuộc sống của chúng ta hôm nay. Bởi vậy sau chuyến đi ấy, mình quyết tâm đi vào ngành y, góp phần công sức của mình xoa dịu nỗi đau cho các chú ấy. Ước mơ của mình thế đấy. Giờ đây mình đang cố gắng học tập tốt để thực hiện hoài bão của mình.

Kể về ước mơ trở thành bác sĩ giỏi

Trong cuộc sống, ai mà chẳng có ước mơ. Riêng em, ước mơ cháy bỏng của em là trở thành một bác sĩ giỏi. Ước mơ này đã có từ khi em còn học lớp 3.

Hồi ấy, trong một buổi chiều hè, em bị sốt, mẹ đưa vào bệnh viện để khám bệnh. Em nhớ rất rõ hình ảnh người bác sĩ đã khám bệnh cho em. Bác sĩ ấy mặc chiếc áo bờ-lu trắng, đầu đội mũ trắng. Đặc biệt là đòi mắt hiền từ ẩn trong đôi kính trắng, những cử chỉ tận tụy của người bác sĩ đã để lại trong lòng em những ấn tượng khó quên. Khi nghe bác sĩ chẩn đoán bệnh và phương pháp điều trị, em bỗng ao ước sau này mình trở thành một bác sĩ giỏi. Ước mơ đó đã làm em phấn chấn tinh thần, dường như em đã quên hết bệnh tình của mình. Bác sĩ khám bệnh và ghi toa thuốc cho em xong, bác dặn dò em cần uống thuốc đúng liều, ăn uống đủ chất dinh dưỡng. Trước khi tiếp tục công việc của mình đối với bệnh nhân khác, bác sĩ không quên nụ cười thân thiện dành cho em và lời dặn dò ân cần để em chóng khỏi bệnh.

Được tiếp xúc với người thầy thuốc đầy lòng nhân ái, nét mặt em như vui hẳn lên. Thấy thế, mẹ em hỏi:

– Con thấy đỡ mệt rồi phải không? Có việc gì mà em cảm thấy vui như thế? Em liền kể cho mẹ nghe về ước mơ của mình:

– Con ước mơ trở thành người bác sĩ giỏi.

Mẹ hỏi tiếp:

– Nếu sau này ước mơ của con sẽ thành hiện thực thì con có tận tâm với nghề nghiệp và có yêu thương người bệnh không?

Em trả lời với mẹ một cách phấn khởi:

– Có mẹ ạ! Con sẽ tận tâm với nghề nghiệp vì đây là nghề thầy thuốc, liên quan đến sinh mạng con người. Và con sẽ hết lòng thương yêu bệnh nhân như người bác sĩ đã khám bệnh cho con.

Mẹ em rất vui vì em có một giấc mơ đẹp. Mẹ khuyên em phải ra sức học tập và rèn luyện sức khỏe để đạt mơ ước của mình.

Em thầm mong ước mơ của em được trở thành hiện thực. Em cũng tự nhủ: Không có một thành công nào tự đến mà không có sự chăm lo học tập, kiên trì rèn luyện và hướng tới tương lai.

Kể về ước mơ làm cảnh sát giao thông

Tuổi thơ của chúng ta, ai cũng có những ước mơ, những dự định sau này, lớn lên sẽ làm gì phải không các bạn? Hôm nay, mình sẽ nói về những dự định, công việc mà mình mơ ước để các bạn cùng biết nhé!

Ngày nào đi học, mình cũng đi ngang qua ngã năm gần nhà. Nơi ấy, xe cộ tấp nập suốt ngày đêm, mình thường thấy một chú công an đứng ngay ở giao lộ không ngừng điều khiển cho xe cộ lưu thông. Đó là một thanh niên có dáng người to lớn, vạm vỡ, nước da bánh mật, mặt vuông đầy đặn, đôi mắt trong sáng nhanh nhẹn. Chú đứng đó, ngày nào cũng như ngày nào tại vòng xoay ngã năm như một vị chỉ huy oai vệ. Miệng cầm còi, hai cánh tay thay mệnh lệnh, đưa lên hạ xuống, sang trái sang phải, dòng người và xe cộ cứ như thế dừng lại, tuôn đi một cách trật tự nề nếp.

Thỉnh thoảng có một vài chiếc honda đậu chớm quá vạch sơn trắng, nhô lên lân đường, chú thổi còi ra hiệu lùi lại. Tức thì những chiếc xe ấy vội lùi ra sau vạch trắng ngoan ngoãn như các cậu học sinh vâng lời thầy dạy. Chú làm việc một cách cần mẫn và nghiêm túc, không thiên vị một người nào.

Có một lần, ba cô gái ngồi trên một chiếc honda vù tới ngã năm nhấn ga, bấm còi inh ỏi, làm cho một số người đi đường yếu bóng vía vội dạt vào hai bên lề. Chú công an liền giơ tay ra hiệu, miệng tuýt còi, ra lệnh dừng lại. Chiếc xe tạt vào lề. Cả ba cô ngượng ngùng nói lời xin lỗi. Chú công an mỉm cười rồi từ từ rút biên lai thu phạt. Đưa tờ biên lai cho các cô, chú còn dặn thêm: “Lần sau các cô cẩn thận thực hiện đúng luật giao thông. Bấy giờ, một cô gái nhảy xuống đón ô-tô buýt, không được chở ba”. Lời nói nhẹ nhàng nhưng rất dứt khoát. Cô gái cầm tay lái thật bất đắc dĩ ngoái lại nói với cô bạn ngồi sau cùng: “Cậu đứng đợi mình ở đây, mình sẽ quay lại đón cậu”, rồi chu cái miệng về phía chú công an đang quay lưng về phía ngã năm lẩm bẩm điều gì đó không biết, nhấn ga cho xe vù đi. Cứ thế chú điều khiển dòng người và xe cộ lưu thông được thuận lợi, không một tai nạn nào xảy ra ở giao lộ này.

Các bạn ạ! Mình rất cảm phục phong cách làm việc của chú vừa có tình lại vừa có lí. Mình mơ ước sau này lớn lên mình sẽ đi làm cảnh sát giao thông giữ gìn an ninh trật tự cho đường phố. Một công việc vất vả nhưng vô cùng thú vị, oai vệ như một người chỉ huy.

Đăng bởi: Phòng Giáo Dục và Đạo Tạo Sa Thầy

Chuyên mục: Tài liệu Giáo dục

Xem thêm Kể chuyện về một ước mơ đẹp của em hoặc của bạn bè, người thân (3 mẫu)

Tập làm văn lớp 4: Kể chuyện về một ước mơ đẹp của em hoặc của bạn bè, người thân gồm 3 mẫu, giúp các em tham khảo để học thật tốt tiết kể chuyện tuần 9 – Kể chuyện được chứng kiến hoặc tham gia.

Ước mơ làm bác sĩ

Ngoài ra, có thể tham khảo thêm bài Tập đọc Thưa chuyện với mẹ, Điều ước của vua Mi-đát của Tuần 9. Vậy mời thầy cô và các em cùng theo dõi nội dung chi tiết trong bài viết dưới đây của Phòng GD&DT Sa Thầy:

Đề bài: Kể chuyện về một ước mơ đẹp của em hoặc của bạn bè, người thân.

Dàn ý kể về một ước mơ đẹp

I. Mở bài: Giới thiệu câu chuyện về ước mơ của em

Trong mỗi người chúng ta ai cũng có hoài bão, ước mơ cho riêng mình. Đối với tôi cũng vậy, tôi luôn có một ước mơ ấp ủ cho riêng mình. Ước mơ của tôi là được trở thành cô giáo để giúp các em học sinh nhỏ biết cái chữ. Đó là ước mơ ấp ủ từ nhỏ của tôi.

II. Thân bài: Kể câu chuyện về ước mơ

1. Giới thiệu ước mơ là gì?

  • Ước mơ là điều tốt đẹp, điều mong ước của chúng ta vào tương lai
  • Ước mơ phải trải qua gian khổ, khó khăn thì mới có thể đạt được
  • Ước mơ thể hiện niềm tin của con người, niềm mong chờ tương lai

2. Nêu nguồn động lực tạo nên ước mơ của em:

  • Từ nhỏ e sống với bà, bà là một cô giáo
  • Em đã đi theo bà đến trường, nơi làm của bà
  • Sau những giờ học lại đi theo bà đến nơi dạy cho trẻ mồ côi
  • Sau những chuyến đi ấy em cảm thấy công việc của bà thật ý nghĩa
  • Em quyết định sẽ trở thành cô giáo
  • Đó là ước mơ của em.

3. Suy nghĩ về ước mơ của em

  • Em cảm thấy ước mơ của mình rất ý nghĩa
  • Cả nhà đều ủng hộ em thực hiện ước mơ của mình
  • Gia đình luôn tạo mọi điều kiện cho em học tập để thực hiện ước mơ của mình
  • Em rất yêu ước mơ, e sẽ cố gắng để thực hiện ước mơ của mình

III. Kết bài:

  • Em thấy ước mơ của mình là một ước mơ chính đáng
  • Em sẽ thực hiện ước mơ đế thỏa mãn lòng và niềm tin yêu của gia đình
  • Em rất yêu công việc mà bà em đã trao niềm tin cho

Kể về ước mơ đẹp của em

Mình xin kể cho các bạn nghe về một ước mơ hiện tại của mình cho các bạn nghe nhé:

Tuần vừa rồi, trường mình tổ chức một chuyến xe cho những học sinh đạt danh hiệu học sinh xuất sắc đến thăm một trại thương binh cách thị xã của mình chừng hơn mười cây số. Sau chuyện đi ấy trở về, trong mình lóe lên một ước mơ trở thành bác sĩ và sẽ xin về ngay trại thương binh công tác. Các cậu biết không? Mình đã phải rơi nước mắt trước tình cảnh của các bệnh nhân – các chú ấy cũng bằng tuổi bố mình ấy. Họ nhiễm chất độc màu da cam. Sức khỏe của các chú ấy mỗi ngày một yếu đi. Da dẻ tê tái xanh mét. Số không nhiễm chất độc thì bị thương cụt tay, cụt chân, hỏng cả hai mắt,… Số thì bị ảnh hưởng thần kinh, lúc thì bình thường lúc thì điên loạn. Nhìn những cảnh ày mình không cầm được nước mắt. Các chú ấy hi sinh đã quá nhiều rồi. Hi sinh cho đất nước, cho chính cuộc sống của chúng ta hôm nay. Bởi vậy sau chuyến đi ấy, mình quyết tâm đi vào ngành y, góp phần công sức của mình xoa dịu nỗi đau cho các chú ấy. Ước mơ của mình thế đấy. Giờ đây mình đang cố gắng học tập tốt để thực hiện hoài bão của mình.

Kể về ước mơ trở thành bác sĩ giỏi

Trong cuộc sống, ai mà chẳng có ước mơ. Riêng em, ước mơ cháy bỏng của em là trở thành một bác sĩ giỏi. Ước mơ này đã có từ khi em còn học lớp 3.

Hồi ấy, trong một buổi chiều hè, em bị sốt, mẹ đưa vào bệnh viện để khám bệnh. Em nhớ rất rõ hình ảnh người bác sĩ đã khám bệnh cho em. Bác sĩ ấy mặc chiếc áo bờ-lu trắng, đầu đội mũ trắng. Đặc biệt là đòi mắt hiền từ ẩn trong đôi kính trắng, những cử chỉ tận tụy của người bác sĩ đã để lại trong lòng em những ấn tượng khó quên. Khi nghe bác sĩ chẩn đoán bệnh và phương pháp điều trị, em bỗng ao ước sau này mình trở thành một bác sĩ giỏi. Ước mơ đó đã làm em phấn chấn tinh thần, dường như em đã quên hết bệnh tình của mình. Bác sĩ khám bệnh và ghi toa thuốc cho em xong, bác dặn dò em cần uống thuốc đúng liều, ăn uống đủ chất dinh dưỡng. Trước khi tiếp tục công việc của mình đối với bệnh nhân khác, bác sĩ không quên nụ cười thân thiện dành cho em và lời dặn dò ân cần để em chóng khỏi bệnh.

Được tiếp xúc với người thầy thuốc đầy lòng nhân ái, nét mặt em như vui hẳn lên. Thấy thế, mẹ em hỏi:

– Con thấy đỡ mệt rồi phải không? Có việc gì mà em cảm thấy vui như thế? Em liền kể cho mẹ nghe về ước mơ của mình:

– Con ước mơ trở thành người bác sĩ giỏi.

Mẹ hỏi tiếp:

– Nếu sau này ước mơ của con sẽ thành hiện thực thì con có tận tâm với nghề nghiệp và có yêu thương người bệnh không?

Em trả lời với mẹ một cách phấn khởi:

– Có mẹ ạ! Con sẽ tận tâm với nghề nghiệp vì đây là nghề thầy thuốc, liên quan đến sinh mạng con người. Và con sẽ hết lòng thương yêu bệnh nhân như người bác sĩ đã khám bệnh cho con.

Mẹ em rất vui vì em có một giấc mơ đẹp. Mẹ khuyên em phải ra sức học tập và rèn luyện sức khỏe để đạt mơ ước của mình.

Em thầm mong ước mơ của em được trở thành hiện thực. Em cũng tự nhủ: Không có một thành công nào tự đến mà không có sự chăm lo học tập, kiên trì rèn luyện và hướng tới tương lai.

Kể về ước mơ làm cảnh sát giao thông

Tuổi thơ của chúng ta, ai cũng có những ước mơ, những dự định sau này, lớn lên sẽ làm gì phải không các bạn? Hôm nay, mình sẽ nói về những dự định, công việc mà mình mơ ước để các bạn cùng biết nhé!

Ngày nào đi học, mình cũng đi ngang qua ngã năm gần nhà. Nơi ấy, xe cộ tấp nập suốt ngày đêm, mình thường thấy một chú công an đứng ngay ở giao lộ không ngừng điều khiển cho xe cộ lưu thông. Đó là một thanh niên có dáng người to lớn, vạm vỡ, nước da bánh mật, mặt vuông đầy đặn, đôi mắt trong sáng nhanh nhẹn. Chú đứng đó, ngày nào cũng như ngày nào tại vòng xoay ngã năm như một vị chỉ huy oai vệ. Miệng cầm còi, hai cánh tay thay mệnh lệnh, đưa lên hạ xuống, sang trái sang phải, dòng người và xe cộ cứ như thế dừng lại, tuôn đi một cách trật tự nề nếp.

Thỉnh thoảng có một vài chiếc honda đậu chớm quá vạch sơn trắng, nhô lên lân đường, chú thổi còi ra hiệu lùi lại. Tức thì những chiếc xe ấy vội lùi ra sau vạch trắng ngoan ngoãn như các cậu học sinh vâng lời thầy dạy. Chú làm việc một cách cần mẫn và nghiêm túc, không thiên vị một người nào.

Có một lần, ba cô gái ngồi trên một chiếc honda vù tới ngã năm nhấn ga, bấm còi inh ỏi, làm cho một số người đi đường yếu bóng vía vội dạt vào hai bên lề. Chú công an liền giơ tay ra hiệu, miệng tuýt còi, ra lệnh dừng lại. Chiếc xe tạt vào lề. Cả ba cô ngượng ngùng nói lời xin lỗi. Chú công an mỉm cười rồi từ từ rút biên lai thu phạt. Đưa tờ biên lai cho các cô, chú còn dặn thêm: “Lần sau các cô cẩn thận thực hiện đúng luật giao thông. Bấy giờ, một cô gái nhảy xuống đón ô-tô buýt, không được chở ba”. Lời nói nhẹ nhàng nhưng rất dứt khoát. Cô gái cầm tay lái thật bất đắc dĩ ngoái lại nói với cô bạn ngồi sau cùng: “Cậu đứng đợi mình ở đây, mình sẽ quay lại đón cậu”, rồi chu cái miệng về phía chú công an đang quay lưng về phía ngã năm lẩm bẩm điều gì đó không biết, nhấn ga cho xe vù đi. Cứ thế chú điều khiển dòng người và xe cộ lưu thông được thuận lợi, không một tai nạn nào xảy ra ở giao lộ này.

Các bạn ạ! Mình rất cảm phục phong cách làm việc của chú vừa có tình lại vừa có lí. Mình mơ ước sau này lớn lên mình sẽ đi làm cảnh sát giao thông giữ gìn an ninh trật tự cho đường phố. Một công việc vất vả nhưng vô cùng thú vị, oai vệ như một người chỉ huy.

Rate this post